Ý NGHĨA TƯỢNG THÁNH MẪU
Ở quê, mỗi lần tới đền phủ, dễ thấy nhất vẫn là hình ảnh Thánh Mẫu – dáng ngồi ung dung, khuôn mặt hiền từ, tay cầm quạt hoặc bó sen, ánh mắt như đang lặng lẽ dõi theo từng lời khấn nguyện. Có người đến xin sức khỏe, có người xin đường con cái, có người chỉ đến để… thấy lòng dịu lại.
Hình tượng Thánh Mẫu trong văn hóa Việt không chỉ gắn với tín ngưỡng Tứ Phủ hay hầu đồng, mà còn là biểu tượng của tình thương, che chở và bao dung. Mẫu là Mẹ – mà Mẹ thì ở đâu cũng gắn với sự sinh sôi, dưỡng dục, bảo vệ. Trong tâm thức người Việt, Mẫu không oai phong như tướng, không nghiêm khắc như vua, mà Mẫu hiện lên như một chốn để tựa vào – khi đời mỏi mệt, khi lòng chông chênh.
Có nhiều vị Mẫu – Mẫu Thượng Thiên, Mẫu Thượng Ngàn, Mẫu Thoải, Mẫu Địa… mỗi vị gắn với một phương diện của tự nhiên và đời sống. Nhưng dù ở dạng nào, Thánh Mẫu cũng là biểu tượng của sự ân cần, linh thiêng và vững chãi. Tượng Mẫu được trưng bày không chỉ để thờ, mà còn là cách để mỗi người nhớ về cội nguồn, giữ gìn đạo hiếu, sống nhân ái và biết lắng nghe tiếng gọi bên trong mình.
Nét đẹp của tượng Thánh Mẫu không nằm ở sự cầu kỳ, mà ở thần thái: hiền hòa nhưng uy nghi, mềm mại mà tỏa sáng. Đó là khí chất của người Mẹ vừa dịu dàng, vừa có quyền năng – không phô trương, nhưng đủ khiến người ta kính, người ta tin.
Bác nào đang tìm một tác phẩm để trưng nơi tĩnh tại – vừa mang hình đẹp, vừa chứa hồn Việt – thì tượng Thánh Mẫu là một lựa chọn rất đáng cân nhắc. Không cần quá nhiều lời, chỉ cần đặt Mẫu trong nhà, tự nhiên thấy lòng mình ấm lại.